Lão gia tử hừ lạnh: "Cút đi."
Ông biết Ngạo nhi quản người rất nghiêm, muốn lấy tin tức là miệng bọn họ rất khó khăn.
Tiểu tử An Lôi này, thế nhưng lại giả ngu, thật là tức chết ông.
"Vâng, lão thái gia."
An Lôi chạy nhanh ra khỏi phòng nghỉ, ra cửa cậu nâng tay lên vỗ vỗ ngực mình.
Sống giữa hai lão hổ như vậy, thật quá nguy hiểm.
Tình cảnh vừa rồi, mặc kệ là anh ta bán đứng thiếu gia, đầu phục lão gia thì cũng chỉ có một con đường chết.
Nam Cung cái gì cũng chưa hỏi được vì thế nói với người bên cạnh.
"A Nam, đi thăm dò một chút, Lương Mộc Tình bây giờ đang ở đâu, bên cạnh có những ai?"
Nếu Lương Mộc Tình ông không thể động vào, vậy thì ông có thể động từ người mà cô ta để ý.
Nam trung niên khẽ gật đầu: "Tôi sẽ đi điều tra."
Lương Mộc Tình xem đồng hồ, hiện tại đã hai giờ bốn mươi, cô mím môi.
"Em phải đi đây, anh làm việc đi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com