Mạc Thanh Yên cùng Lệ Đình Tuyệt đang ở bên hai đứa con, về sự việc vừa rồi, hai người đang hỏi hai đứa có chuyện gì xảy ra.
Băng Khối không nói, Dương Quang tấm tắc cười.
"Chính là cho bà thím đó đón sinh nhật! Bà thím đó nói là bạn của mẹ, còn nói hôm nay là sinh nhật của bà thím đó, con với anh trai chỉ đùa thôi."
Nghe con nói, Mạc Thanh Yên không tin lắm, nhưng bọn chúng không quen Bạch Nguyệt Quang mà hai đứa cũng không phải đứa trẻ hay gây chuyện, chỉ có thể nửa tin nửa ngờ.
Còn Lệ Đình Tuyệt biết rõ, nếu không phải người phụ nữ đó chọc bọn chúng, bọn chúng sẽ không gây chuyện, bàn tay to của anh xoa đầu hai nhóc.
"Ba tin các con, cho dù các con có làm cái gì, ba đều ủng hộ."
Mạc Thanh Yên vừa nghe thấy thì sốt ruột: "Này, anh nói gì thế? Không thể chiều bọn trẻ như vậy được, sau này sẽ không giáo dục được chúng."
Lệ Đình Tuyệt ôm vai cô: "Anh tin tưởng con trai của anh."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com