Lệ Đình Tuyệt bước đến, ngồi xuống bên cạnh Lệ lão phu nhân, lão phu nhân người tóc đã bạc, mặc một bộ âu phục màu xanh ngọc. Dáng vẻ tao nhã , trên mặt nở nụ cười tươi như một thiếu nữ.
Như vậy đủ để chứng minh, vị lão phu nhân này sống rất hạnh phúc, tâm tính tốt đẹp.
Bà đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Lệ Đình Tuyệt, "Cháu trai của ta càng ngày càng đẹp trai, cháu là niềm kiêu hãnh của ta."
Lệ Đình Tuyệt nheo mắt lại, "Bà nội, người ngồi mười mấy tiếng trên máy bay không cảm mệt mỏi sao?"
Thế nhưng vậy mà người còn có tinh thần hẹn hắn đến uống trà chiều, lão phu nhân nghe đến thế mới nhớ ra mục đích mà bà hẹn hắn ra hôm nay.
Vì thế bà liền chỉ chỉ về phía cô gái áo trắng đang ngồi đàn dương cầm ở phía trước, "Tiếng đàn này cháu nghe hay chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com