Lang Hoa chỉ là cảm thấy mệt mỏi, từ trước đến nay chưa từng có cảm giác như vậy, nằm xuống là lập tức mơ màng ngủ mất. Nếu như Tiêu ma ma không gọi nàng dậy, nàng có thể ngủ cả ngày.
Cho dù nàng tỉnh ngủ cũng vẫn không có tinh thần.
Tình hình như vậy doạ cho Tiêu ma ma sợ hãi, không ngừng gọi Hồ tiên sinh đến bắt mạch nhiều lần, mãi đến khi kê một thang thuốc dưỡng thai, lúc này mới coi như dừng lại.
Chỉ tiếc tuy uống thuốc rồi nhưng vẫn không có bao nhiêu tác dụng, Lang Hoa vẫn choáng váng nặng nề, thậm chí ngay cả Bùi Khởi Đường trở lại cũng không biết.
Cứ như vậy, Hồ tiên sinh cũng bắt đầu nghi ngờ hay là nàng bị bệnh gì.
Trừ ngủ ra, Lang Hoa không khó chịu gì cả, chỉ là thường xuyên nằm mơ, những giấc mơ kia chân thật giống như đã từng xảy ra vậy.
Lang Hoa ăn chút cơm lại ngủ tiếp.
Rất nhanh liền tiến vào trong mộng, mơ mơ màng màng nàng nghe có người hát phật khúc.
Hình như là chú Phổ Am.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com