Thân hình Bùi Khởi Đường thẳng tắp, ánh mắt sâu thẳm, trên người có loại khí thế sừng sững như núi, lập tức ập tới.
Khuất Thừa Như vô thức lùi ra sau một bước.
Bùi Khởi Đường này muốn làm gì?
"Toa thuốc gì?" Khuất Thừa Như không cầm được nói, "Ngươi đang nói gì?"
Bùi Khởi Đường ngẩng mắt lên: "Khuất đại nhân không biết sao? Phương gia đã đồn ra bên ngoài, ông ta đưa một toa thuốc cho Khuất đại nhân, Khuất đại nhân đã đồng ý minh oan cho Phương gia rồi."
Ánh mắt nội thị bên cạnh cũng loé lên.
Nghĩ tới toa thuốc đó, mặt Khuất Thừa Như cứng ngắc.
Bùi Khởi Đường nói tiếp: "Lẽ nào Khuất đại nhân định nói đó là tin nhảm?"
Khuất Thừa Như còn chưa nghĩ ra toa thuốc đó rốt cuộc là gì, lại bị Bùi Khởi Đường ép hỏi dồn dập, đang lúc hắn cảm thấy thở không ra hơi, đột nhiên nghĩ ra, Bùi Khởi Đường đã bị Hoàng thượng cách chức tra xét, là thần tử đợi tội. Giờ hắn mới là chủ thẩm của vụ án này.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com