Thái hậu đang cảm thấy khổ sở, chỉ cảm thấy cổ tay mỏi nhừ, ngực lập tức thoải mái hơn nhiều, cúi đầu xuống thấy Cố Lang Hoa đang nhẹ nhàng nắn bóp huyệt vị trên tay bà.
Thật là một hài tử thông minh, lại có thể nhìn ra bà ta đang đau lòng.
Từ Cẩn Du vừa định nói tiếp, Thái hậu đã nhìn về phía Lang Hoa, "Sao ngươi lại hiểu nhiều như vậy?"
Lang Hoa hé miệng cười, "Cũng không có gì, tổ mẫu thần sức khoẻ không tốt, thần liền theo Hồ tiên sinh học chút ít, ngày thường tổ mẫu cảm thấy không thoải mái, thần sẽ xoa bóp giúp người."
Thái hậu nhớ lại Trưởng Công chúa Bình An, Bình An của bà cũng dỗ bà như thế, "Thật là đứa bé ngoan."
Thái hậu đứng lên từ giường mềm, Lang Hoa và Từ Cẩn Du một trái một phải tiến lên đỡ lấy.
"Thật là may mắn cho lão Tứ Bùi gia, nếu không Ai gia còn phải đi chuyến này," Thái hậu giơ tay sửa lại hoa mẫu đơn trong lọ hoa, "Cũng không biết Đông Bình của ta khi nào có thể bình an trở lại."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com