Hàng Châu có quân đội hùng mạnh canh giữ, không ai nghĩ chiến sự sẽ từ Trấn Giang cháy tới bên này.
Nhiều năm an nhàn làm cho mọi người buông lỏng cảnh giác, nhất là khi có Hàn Chương ở Lĩnh Bắc mấy năm này giúp cho biên cương Đại Tề rất yên ổn.
Trong ngày thường, chỉ có một ít thổ phỉ đến quậy nháo, cũng bị Diệp gia đuổi sợ chết khiếp.
Trong thành loạn lên, đa số mọi người chuẩn bị tiến vào trong chăn gặp Chu công, căn bản không coi động tĩnh bên ngoài ra gì.
Thẳng đến khi quân phòng thủ ở cổng thành bỏ vũ khí chạy trốn.
Binh sĩ mất đi lý trí, liều mạng la ó, dường như chỉ có thế mới có thể trốn khỏi lưỡi đao sắc bén của người Tây Hạ chém xuống, thành Hàng Châu canh phòng nghiêm ngặt vậy mà giống như một khối đậu hũ không qua nổi một lần đụng chạm.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com