Hắn bắt lấy bàn tay của nàng đang làm loạn trên người mình, nhìn sâu vào đôi mắt phượng của nàng, nhẹ nhàng hỏi: "Vì sao lại là ta?" Vì sao trúng Thiên đoạn tuyết lại đếm tìm hắn, mà không phải Hoàng Phủ Hoài Hàn, không phải Hoàng Phủ Dạ, càng không phải là Lãnh Tử Hàn?
"Chỉ vì là huynh thôi." Nàng đáp lại một câu như thật như mơ.
Chỉ vài chữ, lại khiến hô hấp của hắn như dừng lại, áp sát vào người nàng hơn, đôi môi mỏng gần như chạm vào nàng, nhìn sâu vào mắt nàng, nhỏ giọng hỏi: "Nói cho ta biết, ta là ai?" Giọng nói lạnh lùng thường ngày không thể giấu nổi vẻ dịu dàng, đôi mắt trầm tĩnh như nước hồ khó giấu nổi vẻ chờ mong.
Cô nàng nào đó nghe vậy, liền dùng cả hai tay hai chân bám lên lưng hắn: "Bách Lý Kinh Hồng!"
Sự vui mừng ánh lên trong mắt, nhưng chỉ chợt lướt qua. Lúc này, Tô Cẩm Bình đã bắt đầu kéo vạt áo hắn. Hắn khựng lại một chút, rồi bế nàng lên, bước vào phòng ngủ...
Support your favorite authors and translators in webnovel.com