Nói xong, Thiển Ức cũng hơi thổn thức, tiểu thư nói quên Lãnh công tử là quên thật, nhưng hình như Lãnh công tử vẫn rất thích tiểu thư.
"Ta biết rồi." Thì ra là tình nhân cũ, đúng là oan nghiệt! Sao Tô Cẩm Bình lại dây vào người như thế chứ? Dọa người y như ác quỷ vậy! Nàng đứng phắt dậy, mặc quần áo, sau đó cầm chổi đi ra cửa.
"Tiểu thư, người đi đâu vậy?" Thiển Ức ngơ ngác đứng trong phòng, sao tiểu thư nghe tin tức quan trọng như thế mà chỉ nói có mấy chữ "Ta biết rồi" là sao? Nói xong hình như còn chẳng bận lòng chút nào, đứng dậy, mặc quần áo, đi luôn là sao?
Giọng nói thản nhiên của Tô Cẩm Bình truyền tới từ xa: "Quét rác!"
"Vinh phi nương nương, có Quận chúa Mộ Dương cầu kiến!" Cung Triêu Hà, một ả thị tỳ đứng trước mặt người phụ nữ mặc cung trang, nói.
Người phụ nữ đang vẽ lông mày trước gương nghe thấy vậy, hơi giật mình, nhíu mày, ả và Mộ Dung Song dường như không có qua lại gì thì phải? Ả đặt bút xuống, đứng dậy nói: "Mau mời nàng vào!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com