Lúc Nhạc Mỹ Giảo nói câu này, vừa vặn là lúc Bộ Sinh mở cửa ra. Nghe thấy câu này của bà, tay mở cửa của anh ta khựng lại, một lúc lâu sau mới vặn khóa mở cửa. Bộ Sinh cười với hai mẹ con Nhạc Mỹ Giảo đang ngồi ở phòng khách: "Tiểu Ngũ cũng quay về à?"
Cung Ngũ nhìn anh ta, nhoẻn miệng nói: 'Ừ."
Nhạc Mỹ Giảo chỉ liếc nhìn Bộ Sinh, bà vẫn kéo tay Cung Ngũ nói: "Nhớ kỹ lời mẹ nói. Đừng tùy tiện thấy người khác nói vài câu êm tai, cho con chút ân huệ thì liền cho rằng đối phương là người tốt, tuyệt đối đừng để bản thân bị người khác mê hoặc. Trên đời này đâu có ai là hoàn hảo đâu con. Những thứ hoàn mỹ còn nhìn thấy đều là hiện tượng giả dối con ảo tưởng mà thôi, con biết chưa?"
Cung Ngũ gật đầu: "Con biết rồi. Ba con chính là hiện tượng giả dối mẹ ảo tưởng mà thôi. Mẹ cho rằng ba con cực kỳ hoàn hảo, kết quả cuối cùng phát hiện chỉ là một con diều giấy đẹp đẽ chọc một cái là rách."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com