Yến Đại Bảo cảm thấy mình lo lắng không phải là thừa. Bây giờ Tiểu Ngũ suốt ngày quấn quanh anh trai cô, muốn vứt cô sang một bên nên cô thấy không vui.
Gương mặt Yến Đại Bảo tỏ ra đầy ấm ức, bĩu môi, đáng thương ngồi nhìn.
Công Tước đại nhân cúi đầu nhìn cô: "Sao thế Đại Bảo?" Anh giơ tay ra khẽ vuốt gương mặt nhỏ nhắn của cô rồi cúi đầu khẽ hôn lên đỉnh đầu cô, "Hình như là Đại Bảo không vui rồi, phải làm sao đây?"
Yến Đại Bảo nhìn Công Tước đại nhân rồi lại nhìn Tiểu Ngũ, tủi thân nói: "Có phải anh không thương Đại Bảo nữa đúng không? Em đau lòng quá!"
Công Tước đại nhân cười: "Sao có thể chứ? Đại Bảo là người độc nhất vô nhị trên thế giới này, cũng là cô em gái duy nhất của anh. Anh không thương Đại Bảo thì đi đâu tìm được cô em gái vừa đáng yêu vừa xinh đẹp như Đại Bảo chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com