Kết thúc bữa cơm tối, Bộ Sinh đưa hai mẹ con Nhạc Mỹ Giảo về nhà, Cung Ngũ vẫy tay với Công Tước đại nhân, "Bye bye anh Tiểu Bảo. Yến Đại Bảo ngày mai gặp lại."
Yến Đại Bảo chạy đến bên cạnh Cung Ngũ, ghé sát vào tay cô, "Anh tớ nói ngày mai sẽ có quà tặng cho chúng ta đấy!"
Cung Ngũ bỗng sáng bừng mắt lên, vội vàng gật đầu, "Hay quá hay quá, nhưng cậu có biết là quà gì không?"
Yến Đại Bảo lắc đầu: "Đương nhiên là tớ không biết rồi, anh tớ nói ngày mai mới đưa cơ."
Cung Ngũ ngồi vào xe, qua cửa kính nhìn ra bên ngoài, Công Tước đại nhân đứng bên ngoài, yên lặng nhìn về hướng cô. Trái tim nhỏ bé của Cung Ngũ đập thình thịch, ôi cha mẹ ơi, cả ngày nay trái tim cô hình như chạy hơi bị quá tải rồi, có còn để cho cô sống nữa không đây?
Cô vội vàng rụt đầu lại, trốn bên trong lẩm bẩm, "Không chịu nổi không chịu nổi, thế này thì chết mất..."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com