"Ai cơ? Chú Phí là ai?"
"Chú Phí là ba của anh tớ. Khi tớ còn nhỏ, chỉ cần mami đưa tớ đến đây bà ấy đều sẽ dẫn tớ và anh tớ ra biển chơi, còn bà ấy đi nói chuyện với chú Phí."
"Ờ."
"Khi anh tớ còn rất nhỏ chú Phí đã mất rồi. Trước lúc lâm chung, chú ấy yêu cầu mami đốt hết tất cả ảnh của chú ấy, xương cốt cũng ném xuống biển."
Cung Ngũ trầm mặc, vậy tức là Công tước đại nhân cũng giống cô, lớn lên mà không có ba.
Yến Đại Bảo thở dài, "Haizz, nhắc tới lại thấy đau lòng."
"Có liên quan gì đến cậu đâu chứ? Tớ thấy ba cậu ngày nào cũng nhảy nhót tưng tưng, còn khỏe hơn cả đám thanh niên trai tráng nữa."
"Ba từng đưa tớ đến đây hai lần, cũng đi ra biển hai lần, nhưng ông ấy mắng chú Phí, còn nói chú ấy đã cướp mami của ông ấy. Haizzz, thật là nhức đầu mà, sau khi quay về ba tớ mà biết chuyện thế nào cũng quậy tung trời lên cho xem."
Cung Ngũ chợt sực nhớ ra điều gì đó hỏi Yến Đại Bảo, "Cậu đã gọi điện cho ba cậu chưa?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com