Lý Nhất Địch cười: "Được, anh giúp Đại Bảo nhà chúng ta xả giận." Sau đó anh lại hỏi: "Anh của em về nước rồi à?"
Yến Đại Bảo mới thở dài một hơi nói: "Đúng vậy, chính vì cái này em mới tức giận. Anh Màn Thầu cả ngày không có việc gì làm, sao anh em lại bận như vậy chứ? Haizzz."
Cung Ngũ cũng u sầu nói một câu: "Đi cũng không nói một câu..."
Vẫn còn nợ cô một nghìn tệ đó, hại cô ngày nào cũng nhớ đến việc anh chưa trả tiền! Rõ ràng giàu có như vậy, chỉ cần một ít thôi cũng đã đủ trả cô rồi mà, haizz!
Lý Nhất Địch hiếu kì: "Em cũng quen anh trai của Đại Bảo?"
Cung Ngũ gật đầu nói: "Có quen."
Yến Đại Bảo vội vàng nói: "Bữa tiệc anh trai em về nước, Tiểu Ngũ có tham dự mà. Tiệc sinh nhật của Tiểu Ngũ, anh em cũng đi đó." Cô Lý Nhất Địch, bàn tay trắng nõn nắm nhẹ lại, đặt lên tai Lý Nhất Địch, nói nhỏ: "Anh Bánh Bao, anh không được thích Tiểu Ngũ đâu nha!"
Lý Nhất Địch cảm thấy tai ngứa ngứa, anh nhịn không động đậy, hỏi lại: "Vì sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com