"Thấy mẹ tớ đâu không?" Cung Ngũ hỏi Đoàn Tiêu.
"Lúc nãy còn thấy đứng đó nói chuyện với vài người, bây giờ không biết đi đâu rồi." Đoàn Tiêu nói qua loa.
Cung Ngũ vò đầu: "Vậy Bộ Sinh đâu?"
Cô muốn tìm Bộ Sinh, định sau khi đi ăn xiên nướng xong thì bảo anh đưa cô về, nếu không muộn quá thì không thể về nhà được.
Lý Tư Không ngồi duỗi dài tay chân trên ghế sofa, nghiêng mắt nhìn Cung Ngũ: "Cô còn nhớ vị hôn phu của cô à? Haha."
Cung Ngũ không thèm quan tâm, nói với Đoàn Tiêu: "Tớ đi tìm đã."
Lý Tư Không trở mình ngồi dậy, nhảy qua sofa hai bước đuổi theo Cung Ngũ: "Tôi nói này đồ keo kiệt, có phải mắt cô không được tốt phải không? Cô thật sự nghĩ vị hôn phu đó của cô rất tốt à?"
"Tôi cảm thấy Bộ Sinh rất tốt!"
Lý Tư Không do dự một hồi, kéo lấy cô đi vào một góc, sắc mặt khó coi. Cung Ngũ nhìn anh ta: "Làm gì thế? Có chuyện gì?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com