"Tiểu Ngũ!" Yến Đại Bảo cười khì khì, kéo lấy tay Cung Ngũ, "Tớ tìm cậu khắp nơi, cậu đi đâu thế? Hổ Phách nói cậu đi vệ sinh, nhưng trong nhà vệ sinh không có ai cả. Mắt cậu hơi đỏ, có phải cậu khóc nhè không?"
Cung Ngũ cười gượng, cẩn thận rút tay của mình lại, "Yến Đại Bảo, nhà tớ vừa đột nhiên gọi đến, nói có chuyện gấp bảo tớ về nhà…"
Mắt của Yến Đại Bảo lập tức trừng to lên: "Có phải bọn họ lại muốn ức hiếp cậu không? Tiểu Ngũ đừng sợ, tớ bảo vệ cậu! Tớ sẽ đánh bọn họ!"
Cung Ngũ vội vàng xua tay: "Không phải không phải, thật ra ba và mọi người trong nhà đối với tớ rất tốt. Người lớn thỉnh thoảng nổi giận với trẻ con cũng rất bình thường. Thật sự tớ có việc phải trở về ngay, cậu có thể nhờ tài xế nhà cậu đưa tớ về không?"
Yến Đại Bảo sững sờ, "Nhưng vũ hội vừa bắt đầu, lúc nãy tớ còn bảo anh tớ khiêu vũ với cậu, không phải chúng ta đã hứa rồi sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com