Vì vậy, mỗi khi đến tối, hai người hoặc là trốn trong kí túc xá cùng chơi điện tử, hoặc là đi đến con phố đồ ăn vặt ở cổng trường phía đông mua đồ ăn ngon, dù sao cũng có bạn, làm gì cũng thấy vui.
Sau một tuần nhập học, con thuyền tình bạn của Cung Ngũ và Yến Đại Bảo đã lớn mạnh một cách nhanh chóng, suy cho cùng tìm được một người cùng chung chí hướng không dễ.
Gái ngoan như An Hổ Phách không thể chơi cùng được, đi học chăm chỉ, buổi tối tự giác học tập. Lam Anh thì rất kiệm lời, là một người đẹp trầm mặc ít nói. Nhưng sau khi bị Cung Ngũ và Yến Đại Bảo càu nhàu, có lúc cô ta bị ép không còn cách nào khác cũng phải nói mấy câu.
Tối thứ sáu, sau khi tan học, Yến Đại Bảo bò lên giường nằm, miệng còn lầm bầm: "Lát nữa ba tớ sẽ đến đón tớ về nhà. Tiểu Ngũ, cậu đến nhà tớ chơi đi."
Cung Ngũ nghe xong, dựng hết cả tóc gáy: "Lát nữa ba cậu sẽ đến á?"
"Ừ." Yến Đại Bảo gật đầu: "Một tiếng trước ba tớ gọi điện cho tớ nói như vậy, chắc sắp đến rồi…"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com