Yến Đại Bảo ngay lập tức giống như bắt được thóp của Cung Ngũ, "Được thôi. Tuy nhiên phải xem biểu hiện của cậu đã!"
"Yến Đại Bảo, cậu muốn tình bạn mới được xây dựng của chúng ta giống như chiếc thuyền nhỏ nói lật là lật sao?"
"Yên tâm đi. Chắc chắn sẽ không lật đâu. Ngũ à, tớ cảm thấy cậu có hiểu lầm với ba tớ. Sau này tớ dẫn cậu về nhà tớ, cậu sẽ biết thực ra ba tớ là một người rất tốt."
Cung Ngũ bị dọa sợ run người, cười gượng: "Ha ha."
Tìm đến cửa để bị người ta cắt ngón tay à? Chuyện ngu xuẩn này cô còn lâu mới làm, đánh chết cô cũng không đến nhà Yến Đại Bảo.
Đang nói chuyện thì điện thoại di động của Cung Ngũ đột nhiên kêu lên. Cô rút điện thoại ra: "Alo?"
"Ngũ à, cậu vẫn chưa sử dụng hiển thị cuộc gọi hả?" Giọng nói của Đoàn Tiêu từ trong loa truyền đến: "Cậu keo kiệt đến mức ấy rồi à?"
"Tớ thích!" Cung Ngũ trả lời thẳng thắn: "Cậu cho tớ tiền thì tớ dùng."
"Bây giờ cậu đang ở đâu thế? Học trường nào?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com