Yến Thanh Ti lườm anh một cái: "Hừ, thì ra anh sợ em xấu xí đi chứ gì? Nói trắng ra là anh chỉ thích người đẹp thôi."
Nhạc Thính Phong đưa tay xoay mặt Yến Thanh Ti lại: "Nói linh tinh, thằng nào mà muốn người mình yêu xấu xí đi chứ? Anh thích em xinh đẹp, nhưng mà... anh còn đau lòng nữa, mỗi lần em tự dày vò bản thân mình như vậy có nghĩ như thế sẽ khiến anh đau lòng không?"
Yến Thanh Ti dừng lại nhìn Nhạc Thính Phong thật lâu.
Ngay khi Nhạc Thính Phong cho rằng cô muốn xin lỗi thì Yến Thanh Ti lại nói: "Thật hay giả vậy?"
Một giây kế tiếp, xe phanh gấp lại, thân thể hai người hơi nhào về phía trước.
Nhạc Thính Phong nghiến răng nói: "Không còn cách nào nói tiếp nữa rồi, em đi xuống."
Yến Thanh Ti nín cười: "Là anh nói đấy nhé, em xuống..."
"Xuống, xuống, xuống, mau xuống xe đi, đừng để cho anh thấy em, đúng là một người không có lương tâm, là bạch nhãn lang, em.... Mẹ nó, em xuống thật à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com