Mỗi một nụ cười, mỗi một câu nói của Yến Thanh Ti cũng khiến anh cảm nhận được niềm hạnh phúc trước nay chưa bao giờ được cảm nhận.
Nhạc Thính Phong quẹt mũi Yến Thanh Ti một cái: "Làm nũng vô ích, sau này phải ăn cơm đúng giờ, còn phải ăn..."
Yến Thanh Ti: "Vậy anh cùng ăn với em."
"Được..."
Quý Miên Miên lẽo đẽo theo sau, trong lòng đã khóc thành một dòng sông. Nữ thần của em, sao chị có thể ngược cẩu đến như vậy? Thật thương tâm, thật muốn đăng lên weibo để những con cẩu độc thân kia cũng bị ngược chung với cô.
Quý Miên Miên chụp lấy bóng lưng của hai người sau đó đăng lên weibo, kèm theo một đoạn văn ngắn: "Nữ thần có năng lực ngược cẩu, đã luyện đến lô hỏa thuần thanh, đạt tới mức đỉnh cao. Đồ ăn cho chó đây, đồ ăn cho chó cũng là lương thực của tôi đấy. Này, chú cảnh sát ơi, ở đây có người ngược đãi động vật nhỏ."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com