Quý Miên Miên mở to hai mắt, quên luôn cả khóc, kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Quang vừa dùng chai rượu đập lên đầu gã béo với vẻ mặt thản nhiên.
Sau đó, gã béo kia cũng không đánh trả mà nằm thẳng cẳng trên đất, máu trên trán từ từ chảy ra.
Những người khác trong phòng cũng tỉnh lại từ trong nỗi sợ hãi, nhao nhao đứng lên nhằm thẳng Diệp Thiều Quang mà nói.
Diệp Thiều Quang từ trong túi móc ra một chồng tiền thật dày, tiện tay quăng một cái: "Tiền thuốc thang."
Tiền giấy màu đỏ giống như những cánh hoa chậm rãi rơi lả tả xuống mặt đất.
Diệp Thiều Quang lôi Quý Miên Miên đi, để lại đằng sau một đám người đang mờ mịt không hiểu truyện gì vừa diễn ra.
Diệp Thiều Quang lôi Quý Miên Miên xuống lầu, "hừ" lạnh một tiếng: "Ở trước mặt tôi thì động một chút là quăng quật người, vừa nãy thế quái nào lại sợ thành một nhúm như vậy?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com