Trong phòng hóa trang không có người khác, Yến Thanh Ti bèn tẩy trang thay quần áo, không thèm để ý đến Nhạc Thính Phong.
Nhạc Thính Phong nghịch điện thoại Yến Thanh Ti, hỏi cô: "Nghĩ cái gì vậy?"
Yến Thanh Ti nhàn nhạt đáp: "Không có gì, chỉ là hơi không quen."
"Không quen cái gì?'
Yến Thanh Ti đảo mắt nhìn môi của Nhạc Thính Phong: "Mọi khi đều là tôi chủ động hôn anh, anh hôm nay bỗng dưng chủ động hôn tôi, đương nhiên là không quen rồi..."
"Sao? Lại muốn hôn trả hả?"
Yến Thanh Ti bỗng nhiên nói: "Cúi xuống."
Nhạc Thính Phong nhướng mày: "Làm gì?"
Yến Thanh Ti vịn lấy cổ hắn, cắn nhẹ vào khóe môi hắn: "Thế này mới đúng?"
"EM..."
Nhạc Thính Phong cười: "Như vậy quả đúng là không tồi."
Yến Thanh Ti cười lạnh trong lòng, cô muốn từng chút một từng chút một nắm Nhạc Thính Phong trong lòng bàn tay.
"Không phải anh nói buổi tối mới quay lại sao?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com