Tiểu Bạch nói hết câu này, thấy dì Vương đuổi đám vệ sĩ đi, nhất thời đã hối hận, "Mẹ, con xin lỗi, con không nên nói như vậy."
Bất luận mẹ từng làm gì, cô là con gái đều không nên chỉ trích như vậy. Hơn nữa đó cũng chỉ là lời nói một phía từ đối phương, không thể coi là thật.
Susa không nói gì, rất lâu sau mới hỏi, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai làm hại con?"
"Con không biết, trước khi con bị thương không nhìn thấy bất cứ ai, chỉ nghe thấy có tiếng nói, nói mẹ theo tổng giám đốc Tô của tập đoàn Tô Thị nên con phải chịu tội thay mẹ."
Susa bình tĩnh một chút, nhìn thấy mặt của Tiểu Bạch đỏ rực, nhất thời đau lòng khôn xiết.
"Xin lỗi, mẹ không nên đánh con, nhưng trước kia con chưa từng nhắc tới cậu ta với mẹ."
Tiểu Bạch lắc đầu, "Không sao đâu, cũng không đau lắm."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com