Buổi trưa, Trương Khải Bình nhận được biên bản thẩm vấn, sau đó tạm thời không có việc gì liền ra ngoài đi vài vòng, muốn mua cơm hộp ăn.
Cục cảnh sát Đế Đô ở trung tâm, từ chung cư Vạn Tượng tới Cục cảnh sát cũng chỉ mười mấy phút xe thôi. Anh ta đi lòng vòng lòng vòng, tới một cửa hàng quần áo. Cửa hàng đó mỗi lần đi làm anh ta đều đi qua, lần nào Tiểu Bạch cũng liếc vào trong một cái.
Gần cửa có một chiếc váy trắng, kiểu dáng trang nhã, phần eo gắn rải rác hoa nhỏ màu xanh lam nhạt rất đẹp. Cô ấy xem cái váy trắng đó, nhưng anh ta không mua được. Cửa hàng mở trong trung tâm thành phố Đế Đô đều là cửa hàng người có tiền mới có thể vào xem được. Nghe nói chiếc váy đó là do nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế thiết kế ra. Số lượng có hạn trên thế giới, chỉ có mười cái. Tám trăm nghìn tệ một cái váy, anh cho dù có không ăn không uống cũng phải làm việc mười mấy năm mới mua được.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com