Ngay từ lúc bắt đầu, mọi ngươi đều không biết lai lịch của Tiểu Bạch, hồn phách của cô ta bị chia thành bốn phần, rốt cuộc là ai, làm sao lại "chết", đến cả bản thân cô ta cũng không biết.
Cho nên mọi người mới vô thức cho rằng cô ta đã chết.
Đậu Đậu nghĩ đến đây, khẽ thở dài, sau đó kéo cửa, muốn đi nói cho Trương Khải Bình biết.
"Chờ chút, đừng nói với anh ta."
Yêu Nghiệt đột nhiên cất tiếng, Đậu Đậu sững lại, "Tại sao lại không nói cho anh ta? Anh ta cũng rất lo lắng cho Tiểu Bạch."
Yêu Nghiệt cau mày, "Trước khi Tiểu Bạch đi, rõ ràng có cơ hội nói với Trương Khải Bình cô ta chưa chết nhưng cô ta lại không nói, chỉ nói với em cô ta tên là Tô Thính Vũ. Cô ta không hề muốn Trương Khải Bình biết."
Đậu Đậu suy nghĩ một lúc, "Đúng! Tiểu Bạch đã đi rồi Trương Khải Bình mới muốn giữ cô ấy lại, không nên nói cho anh ta biết! Để anh ta lo lắng đi!"
Đậu Đậu quyết định như vậy, nhìn Tên Ngốc, "Cậu cũng không được nói cho anh ta!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com