Cơ Yêu Nguyệt không nhìn thấy, còn được Tiểu Thập mời về Đông Hải? Chẳng trách gần đây ả không có động tĩnh gì, hóa ra là như vậy.
Vậy có cần bảo vợ tiếp tục đeo trân châu máu nữa không?
Ừ, cần, nhất định cần.
Có thể uy hiếp lão già kia giữ Cơ Yêu Nguyệt ở lại Đông Hải, cớ sao lại không làm chứ?
Từ lần trước giận dỗi với vợ, vợ đã tháo cái vòng trân châu máu đó xuống rồi. Nhưng sau khi tháo xuống cũng không ném đi, để ở trong ngăn kéo ở đầu giường.
Yêu Nghiệt gần như đã có thể tưởng tượng ra sự xoắn xuýt của vợ rồi. Vừa nghiến răng nghiến lợi hận hắn, vừa không nỡ vất đi. Chỉ có thể mắt không thấy tim không phiền, tạm thời để ở trong ngăn kéo ở đầu giường. Hơn nữa, cô nhất định sẽ kiếm cớ nói: Cái trân châu máu này quá đắt ném đi thì tiếc, mới không phải là bởi vì yêu hắn không nỡ vất đi.
Đây đúng là phong cách của vợ, mạnh miệng, mềm lòng, thường xuyên xấu hổ, nhưng lại thích dùng sự nổi giận để che đậy.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com