Đậu Đậu bị xoa đầu như thú cưng, lập tức bùng nổ lôi tay Yêu Nghiệt trên đầu mình xuống, "Đừng có đắc ý nữa, mau nhặt đi."
Yêu Nghiệt cong môi cười rất đắc ý, trong lòng hiểu rõ vợ là đang xấu hổ. Vợ của nhà khác mà xấu hổ sẽ yểu điệu nép vào người, vợ nhà mình mà xấu hổ thì sẽ bùng nổ ~
Vẫn là vợ nhà mình đáng yêu, yểu điệu nép vào người gì đó… lúc trên giường không phải đều nép vào sao? Ừ, rất tốt rất tốt, vợ nhà mình nhìn thế nào cũng thấy tốt cả.
Vì vậy ba người lại quay lại, gặp những thứ phế liệu người khác không thèm lấy đều nhặt cả lên. Những vũ khí cấp thấp này, thú bảo vệ yếu như con gà con, Tên Ngốc hào hứng cầm thanh đoản kiếm kia của cậu ta chém chém chém, ba người nhặt được một đống lớn như nhổ cải trắng.
"Đúng là ngu ngốc, nhôm đồng sắt vụn như vậy mà cũng nhặt."
Một giọng nữ cao lạnh đột nhiên vang lên, Đậu Đậu quay người lại nhìn, chính là Bạch Linh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com