Đậu Đậu nói như vậy nhưng trong lòng đã nghĩ tan học một cái lập tức chuồn đi.
Nhưng chuông tan học còn chưa vang lên, Lạc Thi Nhã đã dẫn Hà Chính Trực đợi ở cửa lớp 11/1 rồi.
Thấy Đậu Đậu đi ra, cô ta còn cười dịu dàng hỏi cô, "Em hỏi anh ấy chưa?"
Đậu Đậu còn có thể nói gì chứ? Đậu Đậu còn có thể nói thế nào chứ?
Cô chỉ có thể ha ha cười khan hai tiếng, móc điện thoại ra, "Để em giục anh ấy."
Cô cầm điện thoại vừa đi về phía nhà vệ sinh vừa nghĩ hay là cứ chuồn đi, sau đó nghe thấy Lạc Thi Nhã ở phía sau giả vờ kinh ngạc nói với Hà Giai Y, "Á, tớ đột nhiên nhớ ra, anh tớ nói Đậu Đậu đã chia tay với ngài Cửu đó rồi."
Sau đó Hà Chính Trực bắt đầu oang oang, "Cái gì? Không thể nào!"
Lạc Thi Nhã đâu vào đấy đuổi theo cô, làm ra bộ chị gái thân thiện am hiểu.
"Đậu Đậu, mọi người đều là bạn tốt, em chia tay không cần giấu bọn chị."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com