Đậu Đậu không hiểu gì nhìn Biển Biển, nhìn theo phía tay nó chỉ, trước mặt Diệp Tinh Trạch là cái đĩa đã trống quá nửa. Vì vậy cô đã hiểu lầm.
Ngay sau đó cô vui mừng xoa đầu Biển Biển, "Bé như vậy đã biết lo việc nhà rồi, mẹ rất yên tâm. Nhưng mà con trai à, làm người không thể quá keo kiệt được. Nhất là đối với người mình thì càng không thể keo kiệt!"
Nói xong cô lại đẩy cái đĩa cá cơm khô sốt cay đến bên cạnh tên ngốc, nói, "Ăn đi, học hành vất vả quá, phải bồi bổ nhiều vào."
Biển Biển khóc không ra nước mắt: Mẹ ngốc đúng là mẹ ngốc, người ta sắp cướp con gái của mẹ rồi mà mẹ còn nói thay hắn à? Còn nhường hắn ăn cá cơm khô nhà chúng ta nữa! Cái gì mà người mình, kẻ muốn lừa em gái đi thì đều không phải người mình! Ba nhát gan nói quá đúng, học giỏi một môn ngoại ngữ thật sự rất quan trọng...
Support your favorite authors and translators in webnovel.com