Lạc Lê không nghĩ tới Yêu Nghiệt vẫn đi theo Đậu Đậu, hiếm khi tỏ ra kinh ngạc, "Anh…"
"Không có Liệp Yêu thì anh bắt yêu kiểu gì hả? Trách không được gần đây Đế Đô có nhiều yêu quái như vậy. Ngay cả những chuyện nhỏ nhặt này cũng không làm được, còn muốn thay tôi bảo vệ cho vợ tôi hả?"
Nói đến đây Yêu Nghiệt còn dừng một chút, sau đó dùng loại giọng nói vô cùng đứng đắn nói," Anh không bị bệnh chứ?"
"Phụt!"
Chu Đức Thành không nhịn được bật cười, thấy tất cả mọi người đều nhìn cậu ta thì vội vàng cúi đầu làm giảm sự tồn tại của mình đi. Đậu Đậu không cười, tuy rằng cô muốn cười nhưng nói tóm lại vẫn rất tôn trọng quân nhân. Vì vậy cho dù cô đã rất muốn nở nụ cười nhưng đối mặt với Lạc Lê mặc một thân quân trang cẩn thận tỉ mỉ thì vẫn nhịn xuống.
Yêu Nghiệt càng tức giận hơn. Rõ ràng vợ có thể không chút kiêng kỵ cười nhạo hắn ta, vì sao không cười? Quả nhiên là cô có cảm giác đối với Lạc Lê!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com