Vẻ mặt của tên ngốc tràn đầy mờ mịt, "Thiểu… thiểu năng? Sư thúc, nó nó nó… nó đang nói con sao?"
Đậu Đậu nghẹn cười, "Khụ, hình như đúng là vậy."
Sau đó Viên Viên như được cổ vũ, liên tiếp hô to mấy câu thiểu năng. Bé không biết thiểu năng là ý gì, còn tưởng rằng thiểu năng là tên của tên ngốc. Hơn nữa nó nhớ lúc trước cái anh trai thiểu năng này còn từng cho nó và em trai hai cái thẻ có thể mua được rất nhiều đồ ăn ngon. Nói chung, anh trai thiểu năng là người tốt...
Tên ngốc lại bị kêu vài câu thiểu năng, khóe miệng giật một cái quyết định người lớn không chấp nhặt trẻ con. Dù sao ngày còn dài, sau này có rất nhiều thời gian xúi giục hai quả trứng nhà sư thúc sửa miệng gọi chú. Bây giờ, khụ, vẫn nên nhanh chóng đi đi. Nếu thật sự chọc đến sư thúc công động một chút là muốn hủy diệt toàn thế giới này, thì cậu có tương lai hay không cũng khó mà nói được. Cho nên vì cái mạng nhỏ mà suy nghĩ, cậu vẫn không nên quấy rầy vợ chồng nhà người ta bồi dưỡng tình cảm.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com