Sở Minh Hiên cười nhạt, "Nếu như cô ta không phải xử nữ thì tôi lại càng không cần phải chịu trách nhiệm."
Vẻ mặt của nhóm quần chúng trở nên mờ mịt, đều bày tỏ nghi hoặc.
"Vì sao?"
"Đúng vậy! Vì sao hả? Nếu như không phải thì chính là đã chứng minh cậu làm ra chuyện còn gì nữa?"
"Đúng đúng, không muốn chịu trách nhiệm thì cũng phải tìm một lý do nào đó chính đáng chứ!"
Sở Minh Hiên lạnh lùng nhìn Lạc Thi Nhã đang khóc lóc, nghĩ thầm nếu cô đã bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa.
Sau đó hắng giọng, không chút gợn sóng bỏ lại một trái bom, "Nếu cứ để mặc cho người khác lén lút ở bên ngoài rồi cái gì cũng đổ lên đầu của tôi, thì Sở Minh Hiên tôi đây cũng quá dễ bắt nạt rồi!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com