Xà yêu này gian tà như vậy, nếu muốn giở trò bịp bợm thì chắc chắn cô không thể qua mắt được hắn. Nên khi đàm phán thì phải thành thực một chút, ngộ nhỡ hắn chó cùng rứt giậu ôm hai quả trứng chạy thẳng thì làm thế nào? Tới lúc đó cô biết chạy tới đâu mà khóc?
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu quyết định mềm mỏng một chút, "Chuyện là… trứng tôi đã sinh rồi!"
"Ừ, rồi sao nữa?"
"Tôi… tôi đồng ý để anh thường xuyên tới thăm."
Yêu Nghiệt tức đến bật cười, "Rồi sao nữa?"
"Sau đó… dù sao tôi cũng sẽ không để anh mang chúng đi đâu!"
Đậu Đậu cầm hai quả trứng, mặt rất nghiêm túc, "Đây là trứng tôi sinh! Không thể đưa cho anh. Anh… anh cũng không phải thái giám, anh có thể tìm đám rắn cái ở núi của các anh giúp anh sinh. Tôi nghe nói rắn cái khả năng sinh sản rất lớn, một ổ có thể sinh được hơn mười hai mươi trứng kìa!"
Trán Yêu Nghiệt giật giật, "Vậy nên?"
Đây là cô đang để hắn đi tìm người khác sinh trứng?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com