Ngủ một giấc đến giữa trưa, Đậu Đậu trở mình đau đớn tỉnh dậy, cảm giác như mình vừa bị một cái xe tăng hạng nặng lăn qua vậy, rời rạc vỡ vụn rời rạc vỡ vụn. Sau đó kí ức quay lại, trong lòng bắt đầu gầm gừ chửi bới.
Mẹ nó, Yêu Nghiệt chết tiệt, có cần thiết phải có cái hung khí dọa người như thế không! Vốn dĩ cô còn nghĩ thực ra tên yêu này dịu dàng chu đáo lại lương thiện, ở cùng hắn rất được. Sau một đêm làm tình, cô hoàn toàn bóp chết cái suy nghĩ này ném đi một nơi xa tít - Đùa! Ngòi bút chì của người ta là 0.5 có thể nhét cái lõi bút chì 0.7 được à! Sẽ chết người đó có biết không!
Kích thước không vừa! Sau này vẫn cứ là ai về nhà nấy ai tìm mẹ người ấy thôi!
Hạ quyết tâm, Đậu Đậu hung dữ trừng mắt nhìn Yêu Nghiệt đang nằm bên cạnh mình một cái, đỡ lấy lưng khổ sở bò dậy. Cô phải đi tắm, dính nhơm nhớm thế này, khó chịu quá rồi. Đời người khó khăn như vậy, tắm một cái cũng chẳng đỡ lo.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com