Mặc dù Bạch Linh đã cố gắng âm thầm quan sát nhưng Đậu Đậu vẫn cảm nhận được. Xem ra Yêu Nghiệt nói đúng, sau khi Thánh Phong gặp chuyện không may, Cục bắt yêu đã phái tai mắt đến nằm vùng, chỉ là cô không nghĩ tới người được phái đến lại là Bạch Linh. Hơn nữa, Bạch Linh còn nhắm vào cô.
Trong lòng Đậu Đậu nghĩ, nhưng trên mặt cũng không có biểu tình gì. Thậm chí cô vẫn ngoan ngoãn lấy sách dưới ánh mắt đánh giá của Bạch Linh, mở đến trang yêu cầu, ngoan ngoãn ngồi thẳng lưng. Giống như học sinh ngoan sợ giáo viên phê bình vậy.
Trường Sinh bị dáng vẻ của cô dọa sợ, chọc chọc cánh tay Đậu Đậu, "Đậu Đậu, em sao thế?"
Đậu Đậu, "Có sao đâu, nghe giảng bài thôi."
Trường Sinh vò đầu, bộ dáng khó hiểu, "Ồ."
Đậu Đậu nghe thiên thư một lúc, rốt cuộc thắt lưng vẫn không trụ được. Mệt, quá mệt! Học sinh bây giờ đi học đều vất vả thế này sao? Trước kia cô ở núi Đạo Vương, có thể ngồi im mười phút đã tốt lắm rồi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com