Tối đó, chúng tôi ngồi trên giường sưởi ăn sủi cảo, uống chút rượu, tâm trạng của thím rất tốt, còn hát cho chúng tôi nghe hai đoạn hí khúc.
Ăn cơm xong, thím họ và Chiêu Tài đi ngủ sớm, tôi đoán chắc hai thím cháu muốn trò chuyện buổi đêm. Thế nên tôi và chú họ chuẩn bị một phòng khác, trải giường sưởi, tối hôm nay hai chúng tôi sẽ ngủ ở phòng này.
Ngay tại lúc chú họ đang bận rộn trải chăn đệm lên giường, tôi đột nhiên cảm giác lưng lành lạnh, bèn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ… Tôi thấy bên ngoài sân đang có hai bóng xám trôi nổi.
Chú họ thấy tôi nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ thì cũng khá ngạc nhiên, chú nói: "Bây giờ cháu lại có thể nhìn thấy những thứ này rồi à?"
Tôi hơi nhướng mày: "Cái gì gọi là lại có thể ạ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com