"Biết ta tại sao giết bọn chúng không?" Khương Bồng Cơ lượn quanh một vòng, rốt cục đã chịu trở lại chỗ ngồi, mười ngón tay châu vào nhau, bộ dáng thần bí cao siêu nói, "Bởi vì bọn chúng đều đáng chết, giờ không giết, chẳng lẽ còn muốn giữ lại chờ ăn tết?"
Heo vỗ béo xong, tết còn có thể làm thịt ăn, những tên này giữ lại làm được gì?
Khương Bồng Cơ nói: "Ta bình sinh hận nhất ba chuyện, một là phản bội, hai là cưỡng hiếp, ba là lừa gạt. Bất kể ai, nếu như đụng phải ba giới hạn này thì đừng nói chuyện lưu tình với ta. Không nói việc giết bọn chúng, cho dù ta ngắt hết đầu các ngươi xuống, ai dám nói ta một câu? Làm thổ phỉ, phải có giác ngộ sẽ mất đầu! Nhưng mà, bây giờ đang có một con đường sống trước mặt các ngươi..."
Những tên bị giết đương nhiên không có khả năng phản bộ hoặc là lừa gạt cô, lý do duy nhất khẳng định là có tội cưỡng hiếp.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com