Hắn vốn là muốn cho Vân Hoài Nguyệt biết khó mà lui, thuận tiện để tên này liếc mắt nhìn Tô ca hắn đây cũng là một mỹ nhân của Đại Hạ, suy xét một chút?
Bởi vì nguyên chủ yêu thích tỷ tỷ của hắn rất là đơn thuần. Hắn hi vọng tỷ tỷ có được hạnh phúc, không hy vọng sẽ làm tổn thương đến tỷ tỷ.
Vậy cũng chỉ có thể ra tay từ nhà trai.
Mà nụ cười của Vân Hoài Nguyệt vẫn không thay đổi, con ngươi của hắn như một viên trân châu màu đen chậm rãi nhìn về phía Tô Hồng.
"Tất nhiên ta đã nghe nói qua dung mạo của Tô Lê công chúa rất là mỹ lệ. Tuy rằng từ hai năm trước công chúa đã thành niên, người theo đuổi nối liền không dứt, lại không có một người có thể chiếm được ưu ái của công chúa… Nhưng nam tử hán đại trượng phu đến đầu cầu trái tim của mỹ nhân, làm sao có thể cam tâm về tay không đây?"
Tô Hồng biết lời nói này của Vân Hoài Nguyệt ít nhất có ba phần là lá mặt lá trái.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com