Phó Thời Khâm từ xa nhìn thấy đoàn của Nguyên Sóc, vẫy vẫy chứng tỏ sự tồn tại của mình.
Nguyên Sóc bế Tiểu Nguyên Bảo đến gần, Nguyên Mộng tháo kính râm trên mũi ra, quan sát hai người mắt thâm quầng.
"Người anh em, có phải hai anh nên bổ thận một chút không, sắc mặt nhìn như thận hư ấy."
"Cô mới thận hư!"Phó Thời Dịch tức giận nói.
"Đừng trách, bọn họ chỉ là thất tình thôi."Hà Trì giải thích nguyên nhân.
Nguyên Mộng nghe xong thì buồn cười nhìn hai người.
"Không phải thất tình thôi sao, có cái gì đâu, trên đời này phụ nữ ngực to chân dài nhiều lắm, tội gì treo cổ trên một thân cây."
Phó Thời Khâm nhìn về phía Nguyên Sóc, "Quản người phụ nữ của anh đi."
Với play girl như Nguyên Mộng này, cũng chỉ có Nguyên Sóc có thể coi thành bảo vật.
"Vi Vi đâu rồi?" Nguyên Sóc hỏi.
"Ở Montreux, chờ Kỷ Trình tới thì cùng nhau qua đó đi." Phó Thời Dịch nói chi tiết.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com