Sau buổi trưa, thỉnh thoảng phòng khách chỉ có tiếng gõ bàn phím của Phó Hàn Tranh.
Phó Thời Khâm có chút không chịu nổi phương thức nói chuyện công tác bằng chữ này của anh trai mình, trực tiếp gọi điện thoại.
"Anh, em có thể gọi điện nói không?"
Một đống chuyện đang chờ đây, anh còn rảnh rỗi xử lý bằng việc chat qua mạng.
"Vi Vi và bọn nhỏ đang ngủ, không tiện." Phó Hàn Tranh cố gắng hạ thấp giọng nói, nói xong liền cúp máy.
Phó Thời Khâm bị cúp máy, dứt khoát nhắn Wechat hỏi: Chị dâu với bọn nhỏ đang ngủ bên cạnh anh à?
Phó Hàn Tranh nhìn một lớn một nhỏ đang ngủ trên sô pha bên cạnh: Ừ.
Phó Thời Khâm lập tức hưng phấn hỏi: Hai người làm hòa rồi ư?
Nếu không làm sao có thể ngủ bên cạnh anh được?
Phó Hàn Tranh không trả lời câu hỏi của anh ta, nghiêm túc nói: Nói chuyện chính.
Từ lúc suýt chút nữa ngã khỏi sô pha, Cố Vi Vi cũng đã tỉnh, chẳng qua vẫn nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com