Bởi vì Tần lão gia tử luôn không thích mừng thọ ở bên ngoài, cho nên xây một cái phòng tiệc to như vậy ở bên cạnh biệt thự nhà họ Tần.
Đêm nay mời người dẫn chương trình nổi tiếng của đài truyền hình, ngôn ngữ hài hước, khiến bữa tiệc ngay từ đầu có vẻ hoà thuận vui vẻ.
Phó Hàn Tranh ngồi ở bên cạnh Cố Vi Vi có chút thất thần, thường thường liếc mắt muốn xem vết bỏng của cô một chút.
"Còn đau không?"
Cố Vi Vi lắc đầu, "Kem trị bỏng dùng khá tốt, không đau."
Phó Hàn Tranh hơi gật đầu, trong lòng thoáng bình tĩnh một chút.
Một bên, Phó Thời Khâm ôm Điềm Điềm, Điềm Điềm nhìn thấy trên bàn có đồ ăn, liều mạng muốn bò lên.
Phó Thời Khâm ôm Điềm Điềm về, cô bé lại liều mạng duỗi tay muốn kéo khăn trải bàn.
"Nhóc vừa mới vừa ăn cơm chiều đấy." Phó Thời Dịch dở khóc dở cười.
Một bình sữa lớn mới uống đi đâu mất cả rồi?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com