Cố Vi Vi nghe xong thì bình tĩnh gật đầu.
"Được, tôi biết rồi."
Bọn họ muốn quyền nuôi dưỡng đứa nhỏ, bọn họ cũng đã đoán trước được.
"Lúc này, hai người đã đi ra ngoài mua đồ cho đứa bé, đoán chừng là mua một hai xe đồ." Phó Thời Khâm vừa ôm Điềm Điềm mềm mại vừa chia sẻ tin tức.
"Dù sao thì ngày mai chị dâu chỉ cần lạnh lùng từ chối bọn họ là được." Phó Thời Dịch nhìn Cố Vi Vi nói: "Chị có thể tha hồ trả thù chuyện ép ly hôn."
Cố Vi Vi liếc anh ta một cái: "Tôi không rảnh rỗi như anh."
Mặc dù khi đó là bị ép ly hôn, nhưng cho tới bây giờ cô vẫn không hận bất kỳ người nào của nhà họ Phó cả.
"Bây giờ cha chúng ta đã mắc câu rồi, còn lại là xem anh hai trở về diễn kịch thế nào thôi." Phó Thời Dịch nói.
Nguyên Mộng đã đi đón con trai Tiểu Nguyên Bảo về, nhìn Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch.
"Tại sao các người lại tới, cũng không sợ bị người nhà phát hiện sao."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com