Một lúc lâu sau, Phó Hàn Tranh thấy Cố Vi Vi vẫn chưa quay lại, liền ra ngoài đi tìm.
Cuối cùng, tìm được cô đứng ở cửa số trên hành lang nhìn ra cái hồ có mấy con cá đang bơi bên trong, là một hồ cá chép sinh động tươi đẹp.
"Sao em không quay về phòng ăn."
Cố Vi Vi thu lại ánh mắt đầy thất vọng của mình, quay đầu đáp.
"Mấy con cá này rất đẹp, tôi muốn xem thêm một lát."
Phó Hàn Tranh liếc nhìn hồ cá kia, "Chiều nay họp xong tôi dẫn em đi mua."
Phó Thời Khâm vừa mới thanh toán tiền ăn xong đi tới chỗ hai người, nghe xong liền muốn nhổ một cái.
"Anh có thể làm ít chuyện tiêu tốn tiền của một chút không?"
Trước đây anh trai hắn chỉ là biết kiếm tiền mà thôi, bây giờ thì lại chỉ biết tiêu tiền cho Cố Vi Vi.
Cô ấy nói hoa tử đằng đẹp, đại ca nhà hắn liền mua cả một hoa viên về.
Cô ấy nói loại giày này đi rất tốt, liền mua cả thương hiệu giày về.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com