Sau bữa tối, Phó Thời Khâm dìu Phó lão phu nhân xuống lầu rồi tiễn bà lên xe chuẩn bị về nhà.
Phó Hàn Tranh nhận được điện thoại báo cáo tình hình công việc liền vào phòng làm việc nói chuyện. Nhìn thấy một bàn đầy những món quà mà anh đem về cho Cố Vi Vi vẫn ở nguyên vị trí cũ, trong lòng không khỏi có chút trống trải.
Sau khi cúp máy, Phó Hàn Tranh đành tự mình mở quà, lấy ra một sợi dây chuyền Hồng ngọc.
Cố Vi Vi đang rửa bát trong bếp, bỗng nhiên từ trên đầu một sợi dây chuyền từ từ hạ xuống trước mặt cô. Đến khi Cố Vi Vi định thần lại thì Phó Hàn Tranh đã đeo nó lên cổ cô rồi.
Làn da trắng mịn của cô càng làm nổi bật lên vẻ tinh xảo tới lóa mắt của Hồng ngọc.
"Em đeo nó lên trông rất đẹp, cứ coi như đây là ... quà cảm ơn vì bữa tối hôm nay đi."
Cố Vi Vi cúi đầu nhìn sợi dây chuyền kia, vừa nhìn thấy liền muốn tháo nó xuống nhưng tay vừa đưa lên đã bị Phó Hàn Tranh nắm lấy.
"Tôi không muốn đeo."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com