"Tôi sẽ quay lại nhanh thôi." Hà Chi Sơ khẽ nhíu mày, nhớ ra lúc nãy còn nói ngày mai đến bệnh viện xác nhận thương thế của Seth, bây giờ thì không thể đi được nữa rồi.
Cố Niệm Chi ôm bảng lịch trình hằng ngày và tiến độ vụ án của Hà Chi Sơ, ngẩng đầu lên nhìn anh ta. Đôi mắt hoa đào sóng sánh kia đã bớt lạnh giá, mà lo lắng áy náy nhiều hơn.
Cố Niệm Chi khẽ cắn môi, thật ra Giáo sư Hà vẫn rất quan tâm đến ba thầy ấy mà nhỉ?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hà Chi Sơ không nói nên cô cũng không tiện hỏi thăm, chỉ ngoan ngoãn gật đầu, "Ngày mai em sẽ đi cùng Smith đến bệnh viện xem thương thế của Seth thế nào. Giáo sư Hà không cần lo lắng đâu ạ."
Hà Chi Sơ nhếch khóe môi cố gắng mỉm cười, "Tôi không lo, hắn sẽ không thể giành được lợi thế gì trước mặt em được."
Giọng điệu của Hà Chi Sơ có vẻ lại giống như lúc trước, Cố Niệm Chi không hiểu rõ được ý của anh ta.
Dường như là khen cô, nhưng cũng có thể là đang châm chọc cô.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com