Trong lòng Cố Niệm Chi rối hết cả lên, căng thẳng đến mức phát run cả người nhưng vẫn không dám dựa vào sau lưng.
Nếu cô dựa vào thật thì Hoắc thiếu sẽ nghĩ gì về cô?
"Sao cháu không ăn? Mặt đỏ vậy, lại lên cơn sốt à?"
Hoắc Thiệu Hằng vừa nói chuyện với Tiết Tịnh Giang nhưng vẫn vừa chú ý đến vẻ mặt của Cố Niệm Chi, thấy hai gò má của cô ửng lên thì vội vàng sờ trán cô.
Đúng là hơi nóng thật.
Tiết Tịnh Giang ngồi phía bên kia của Hoắc Thiệu Hằng giật thót mình, thầm nói bà cô ơi, em đừng có ốm ngay lúc này đấy. Khó khăn lắm mấy anh em mới hẹn được Hoắc thiếu một bữa, nếu cô ấy mà ốm thì chắc chắn Hoắc thiếu sẽ về luôn mất...
"Có phải điều hòa trong phòng nóng quá không? Tôi sai người hạ xuống nhé?" Tiết Tịnh Giang đứng dậy, hỏi Cố Niệm Chi: "Em có muốn uống chút sữa bò nóng không? Cô em gái nhỏ nhắn đáng yêu như vậy thì chỉ có sữa bò mới phù hợp thôi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com