Không có đồng tử, không có tròng trắng, trong hốc mắt của những thân ảnh mở mắt ra đều trống rỗng.
Không có con ngươi, chỉ có hai cái lỗ sâu hoắm, giống như mắt của họ chỉ có mí mắt mà thôi, nên lúc nhắm lại không thể nhìn ra được gì. Nay vừa mở mắt ra, mấy trăm đạo thân ảnh không mắt kia lập tức khiến Vương Bảo Nhạc và Triệu Nhã Mộng giật mình hoảng sợ.
Mặc dù không có mắt nhưng bọn họ vẫn hướng thẳng về phía ba người Vương Bảo Nhạc, mang tới cho bọn họ cảm giác rất đỗi quỷ dị, đồng thời cũng giống như đang bị những người không có mắt này dõi theo.
Đây là một cảm giác rất mâu thuẫn, nhưng lúc này Vương Bảo Nhạc và Triệu Nhã Mộng lại đang có cảm giác như thế.
"Giả thần giả quỷ!"
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com