Ngũ Chỉ sơn nằm ở giữa rừng mưa Trì Vân kéo dài đến ngoài rìa, có một nhánh sông chảy vắt ngang khe núi ở giữa đỉnh núi thứ ba và đỉnh núi thứ tư, len lỏi giữa rừng mưa.
Trong con sông thi thoảng lại có vài con cá lớn với đầy gai nhọn sắc lẻm ngoi lên tạo thành vô số bọt sóng trắng xóa, từ xa nhìn lại tựa như tồn tại nguy hiểm nhất định.
Vương Bảo Nhạc nhìn con sông kia mà trong lòng rục rịch mãi không thôi. Sau khi điều chỉnh khí cầu thành trạng thái lơ lửng xong thì hắn đứng bên cạnh lan can, cúi đầu nhìn xuống mấy ngọn núi trông giống hệt năm ngón tay này.
Mặc dù trạng thái của hắn bây giờ không tốt lắm nhưng cũng đã đến bên cạnh di tích rồi, nếu như không đi xem thử thì Vương Bảo Nhạc lại cảm thấy không cam lòng. Vậy nên, hắn im lặng một lúc, sau đó lập tức quyết đoán.
"Chỉ đi xem một cái thôi. Nếu như có nguy hiểm thì lập tức quay về."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com