Đúng lúc này Hột Khê lại bất ngờ mở miệng: "Xin hỏi Tần trưởng lão, nếu ta muốn tìm đọc bài thi viết thì cần điều kiện gì?"
Hột Khê còn chưa nói xong thì đã nghe thấy bên cạnh có tiếng "bịch bịch" vang lên.
Hai chân Trần Kiến Thành mềm nhũn, gã ngã xuống mặt đất, cả người không kiềm chế nổi mà run lên bần bật. Mồ hôi lạnh trên mặt gã chảy ra ròng ròng, giống như đang gặp phải chuyện gì đó cực kỳ khủng khiếp.
Tần trưởng lão nghe vậy hơi sửng sốt, lão ta không ngờ Hột Khê sẽ hỏi đến vấn đề này.
Lão nhíu mày, hỏi ngược lại: "Những lời này của ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi có ý kiến gì với thành tích học viện đã công bố sao?"
Hột Khê như cười như không. Cô nhìn xung quanh một lượt, ý cười trong mắt ngày càng tươi.
Ngoại trừ Trần Kiến Thành đang ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt kinh hoàng tột độ, quả nhiên ở đây còn có những người khác lộ ra vẻ mặt bất thường.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com