Ai ngờ một lát sau, không biết người thanh niên kia dùng cách gì mà đổi chỗ được với ba người đằng sau cô. Chiếc quạt hương bồ của hắn đập mạnh một phát vào lưng cô, hắn tự nhiên cười nói như đã quen thân: "Này người huynh đệ, cậu tên là gì? Định đăng ký vào học viện nào đấy?"
Hột Khê nhướng mày, cơ thể cô thoắt cái đã thoát khỏi tầm tay hắn mà không kịp nhìn rõ động tác thế nào.
Người thanh niên nhìn bàn tay trống không của mình, trên mặt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc. Sau đó ánh mắt hắn lóe lên, dường như hoàn toàn không cảm nhận được sự cự tuyệt của Hột Khê, cười toe toét: "Tình cờ gặp tức là có duyên, người huynh đệ này, cậu đừng đẩy người khác ra xa vạn dặm như thế nữa. Ta tên Vệ Thành Uyên, không biết cao danh quý tính của cậu là gì?"
Hột Khê thờ ơ đáp: "So với tình cờ gặp tức là có duyên, ta tin tự dưng tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là phường trộm cắp hơn!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com